j nit dyu an zhoig ,
晋太元中,
yu m j in o h u f eng t 6 远近。忽逢
fmg cm» xian me , 芳草
qi Og q i
穷其
t 6 hu a yu 6 j i
桃花源记原文zu ozh e t 6 yu anm Dg
作者:陶渊明
l ing ren bu yu weye o 陵人捕鱼为业。
sh u b m
鲜美, l in o 林。
l in
fu ruo yeu guang
佛若有光
f u
—Hr-
lu o y ing
w u l
hu a l in , ji 6 cn
花林,夹岸数百
b in f 引,
纷,
in
o
o
shu sh i b u
数十步,
shu i
bi cn she chu 6
便舍船,
hu o 6 ka I mg
豁然开朗。
yu 6 ,
源,
li dng ti 6 m ^ch i sang zhu zh i shu
良田美池桑竹之属
w mg I 6zh (
往来种作男女
y i ran z i l e
怡然自乐
o ngdzu n 6 nd
yu 6 x i 缘溪
b u , 步,
y u r en she y i zh i 渔人甚异之
,w Cg lu zh i
,忘路之
zhmg w u z6 shu , 杂树,
xng 行,
,yu
bi C d e y i she , shan yOu
便得一山, 山有
g kO ru o ch u j i xi 6 , .口入。初极狭,
t u d 1 p ing
kdJ , 口,
6C
f mg
仿
xi m
c6
,w sh e y m r6 , y Ou
o
土地•平
qi an m o ji ao
阡陌交
o x i ru w C ren°hu6g f C chu i ti 6 一’…    〔。黄 发垂 髫,
o
o
zhu
着,悉如外人
屋舍俨然,有
,j i qu m xi a
鸡犬相
o^q i zh^ng
bg
o
o
ji C yu ren , ndd Cjng , we suo cdng 6 一….    大惊, 问所从来
cm zhang wen yO ci ren , 村中闻有此人,
shu Cq i z i y i r e l dic i ju e j 率妻子邑人来此绝:
j i sh i h e sh i , n mb
今是何世,
见渔人,乃
sh e ji u sha j i zuo sh i
设酒
sh i b i
世避
w C
外人间隔。问
r en y i y i w eju y 6 suo w en , ji e t C w m 人一 一为具言所闻, 皆叹惋
ji u sh lot ing shu r i , c i qci zhmg re yu y tn :
作食。
b i q in sh i lu cn ,
避秦时乱,
r e ji an gew e
j u d 6 zh iobi C y aohu
具答之。便要还
xi an 16w x(n o 咸来问讯。
ng , b u f u chu ya,
,
不复出焉,
u zly O h cn , w u l u wejin 乃不知有汉,无论魏〜
e f u y an zh 1
a na,
家,
z 1 y un xian
自云先
su 1 y u
遂与
c i
曰。
en ge f u y an zh 1 q i ji a , ji e ch u
•各复延至其家,皆出
b u zu w ew Cren d C ye。”
不足为外人道也。”
ch u chu zh 1 zh io j i j u n xi,
处处志之。及郡下,
i w mg , xu xi Cg suo zh 1 , 其往, 寻向所志,
d e q ichu 6 , bi C f u xi mg lu , 得其船, 便扶向路, en su ic
酒食。停数日辞去。此中人语
1 ch u , 既出,
shu a ru c i o t CshOu j i
y i t CshOu ,
诣太守,
su m i,
遂迷,不复得路。
n 6 yang liu z i j i ,
南阳刘子骥,
w egu o , xtn b ing zhang 未果, 寻病终,
说如此。太守即
b u f u d e l u o
g ao shcg sh i ye
高尚 士也,
h Ou su
后遂无 问
w en zh i , x in r 6
闻之,欣然
in zh e o
津者。
w mg o
往。